|
Từ điển Hán Việt
凌
Bộ 15 冫 băng [8, 10] U+51CC 凌 lăng ling2- (Danh) Nước đóng thành băng.
- (Danh) Họ Lăng.
- (Động) Lên. ◇Đỗ Phủ 杜甫: Hội đương lăng tuyệt đính, Nhất lãm chúng san tiểu 會當凌絶頂, 一覽眾山小 (Vọng Nhạc 望岳) Nhân dịp lên tận đỉnh núi, Nhìn một lượt, thấy đám núi nhỏ nhoi.
- (Động) Cưỡi. Cũng như giá 駕, thừa 乘. ◇Tô Thức 蘇軾: Túng nhất vi chi sở như, lăng vạn khoảnh chi mang nhiên 縱一葦之所如, 凌萬頃之茫然 (Tiền Xích Bích phú 前赤壁賦) Tha hồ cho một chiếc thuyền nhỏ đi đâu thì đi, cưỡi trên mặt nước mênh mông muôn khoảnh.
- (Động) Xâm phạm, khinh thường. ◎Như: lăng nhục 凌辱 làm nhục. ◇Tam quốc diễn nghĩa 三國演義: Nhân bổn xứ thế hào, ỷ thế lăng nhân, bị ngô sát liễu 因本處勢豪, 倚勢凌人, 被吾殺了 (Đệ nhất hồi) Nhân có đứa thổ hào, ỷ thế hiếp người, bị tôi giết rồi.
- (Động) Vượt qua. Dùng thông với lăng 陵. ◇Nhan Chi Thôi 顏之推: Tác phú lăng Khuất Nguyên 作賦凌屈原 (Cổ ý 古意) Làm phú vượt hơn Khuất Nguyên.
- (Động) Áp bức, áp đảo.
|
|
|
|
|